top of page

Văn phong

Khi ngồi đọc lại những gì mình viết, tôi thấy sự hấp tấp, thấy sự non dại, thấy sự mạnh mẽ, dồn dập, thấy sự mất kiểm soát cơ thể, dòng chảy suy nghĩ, cảm xúc, mọi thứ thật mất cân bằng. Thứ văn phong tôi đang dùng thật vội vã.

Cậu lại khác, câu chữ thư thả, những bước chân từ từ, trầm ngâm, và thật ghen tị bởi có sự vững chãi, chầm chậm nhưng sâu lắng.

Liệu tôi có đủ thấm đẫm và suy ngẫm đủ sâu nếu ngôn từ của mình cứ vội vã, dồn dập thế này. Có lẽ bước chân của tôi nên chậm hơn, đầu tôi nên thư thái hơn, hít thở sâu hơn, mọi thứ nên được duỗi ra nhiều hơn. Một chút thay đổi nhỏ.

Làn gió dường như cũng chậm hơn, lướt qua tai tôi như thầm thì. Sự ảo tưởng viển vông trong đầu tôi cũng có chút nhẹ nhàng hơn. Bản nhạc Flamingosis lại hơi nhanh ở khoảnh khắc này rồi :)) tiếng nói chuyện xung quanh cũng có chút gì đó vội vã, mọi thứ dường như nhanh hơn khi tôi chậm lại.

Biết trước thế này tôi nên cap lại vài dòng của cậu :))) mà lại tiếc rồi. Tiếc vẩn vơ, để cơ thể lơ là hiện tại, thật đáng trách!


Tản mạn một chiều nóng rực.

Recent Posts

See All
Hanoi 250220

Hà Nội [25.2.2020] Ngồi trong căn phòng tôi được chiếu ánh nắng hắt vào qua khung cửa, tôi chợt nghĩ về miền đất nơi tôi trưởng thành. Hà...

 
 
 

Comments


bottom of page