Untitled
- tramov
- Feb 16, 2020
- 2 min read
Updated: Mar 7, 2020
Bấy lâu tôi luôn trên hành trình tìm kiếm bản thân mình là ai? ý nghĩa của sự tồn tại này là gì? giá trị nội tại của mình là gì? mình sẽ lan toả nó như thế nào? giống như tìm mục đích cho sự tồn tại của linh hồn, chọn con đường mình sẽ bước, tìm kiếm đích đến của giá trị bản thân.
_____<>_____
Hôm nay bầu trời thật đẹp, thật trắng dịu và trong lành. Mấy hôm trước tôi vừa than với bạn rằng lâu rồi tôi chưa rung động vì 1 thứ gì đó, lâu rồi tôi chưa thấy ánh nắng đẹp, thấy tán lá trong xanh, chưa thấy sự đáng yêu từ một người nào đó. Rồi nay vũ trụ như nghe thấy tiếng lòng thao thức của tôi, gửi gió, gửi mây, gửi cả tình yêu đến bên tôi. Là hương thơm của gió, là không khí mát lành của bầu trời, và điều tuyệt hơn là sự rung động thiếu thốn trong tôi. Có lẽ bầu trời đủ đẹp để khiến tôi bật khóc, và có lẽ cùng lúc đó, tôi cảm nhận được đích đến của con người mình tìm kiếm bây lâu, là thứ tình yêu trong ngần mãnh liệt, là thứ giá trị tôi khao khát nhìn thấy bấy lâu. Là tình yêu.
Một người bạn nói với tôi rằng "người ta đến với nhau vì chân thành thật lòng", điều đó thật đẹp. Và thế là tôi nghĩ đến việc chân thành đón nhận mọi thứ, cũng như chân thành cho đi một điều gì đó. Kể cả tôi không là người được đón nhận, nhưng tôi vẫn rung động khi thấy màu ấm nóng của thứ bạn say mê. Kể cả tôi có không say mê nó nhiều đến vậy, nhưng tôi vẫn yêu nó vì cái đẹp bạn cho tôi thấy cùng tình yêu. Hôm nay tôi đã biết mình là ai, hôm nay tôi đã hiểu mình nên cho đi thứ gì.. thật tuyệt.
_____<>_____
Bầu trời hôm nay thật đẹp, bản nhạc hôm nay thật vui, và tôi thì hạnh phúc cùng thứ tình yêu tôi cho đi.

Comments