Saigon's echoes
- tramov
- Dec 17, 2019
- 1 min read
Updated: Mar 7, 2020
Vọng Sài Gòn #vongsaigon #tracthuymieu
Tôi tôn thờ hình ảnh người đàn bà. Tôi say mê cụm từ đó nhiều đến mức đủ thổn thức, đủ rung cảm khi nhắc về.
Tôi sẵn sàng khinh bỉ, cấu xé bất kỳ thứ gì làm ô nhục từ này.
Đọc Vọng Sài Gòn, tôi không cảm thấy sự ô nhục gì trong nét hoang dại Trác Thuý Miêu miêu tả về người đàn bà. Bởi tôi cảm nhận những gì đó tinh tế, trân trọng hơn nhiều, kể cả qua những cụm từ "suồng sã", "ả gái hư".. tôi còn cảm thấy sự quyến rũ, bất cần, tự kiêu của người đàn bà trưởng thành, người đã trải qua mọi ngóc ngách của cuộc đời.
Vừa đọc vừa ngỡ tiếng nói, ngữ điệu của bà vang bên tai. Cái chất giọng khàn khàn mà say mê đặc trưng ấy của Trác Thuý Miêu cứ văng vẳng bên tai tôi, giúp tôi phần nào mường tượng ra cái tình yêu ấy của bà, cho sự say mê đến điên cuồng của một người đàn bà dành cho một mảnh đất.
Chắc chắn tôi không thể nào thấy rõ được tình yêu ấy. Tình yêu đến điên cuồng si mê ấy. Cái đọng lại trong tôi là cách hành văn xưa ngạo nghễ đầy khí chất cùng những hình ảnh của cái đẹp, của sự tôn thờ, của tình yêu và của sự rung động.
- cái đẹp của tận cùng cái ác
Comments